Ngày đầu tiên ta gả cho Chu lão gia, Chu lao gia đã c,h,ế,t ngay trên giường tân hôn. Bọn người trong tộc Chu gia cho rằng ta khắc phu, muốn dìm ta xuống ao.
Chính là con trai Chu Đình Yến củ Chu lão gia vội vã trở về chịu tang đã vớt ta từ dưới hồ lên, sau đó đưa ta về nhà mẹ đẻ. Nhưng khi hắn vừa thấy ta ngồi chưa kịp ấm chỗ, nhà ta đã cắm sào muốn bán tai. Cuối cùng hắn lại đưa ta đi.
"Ngươi đã từng gả cho cha ta, cũng coi như là di nương của ta. Thế đạo này, nào có chuyện con cái bất hiếu với cha mẹ."
Ta nhìn người con trai lớn hơn ta hai tuổi mà không dám lên tiếng.
Từ đó, ta đi theo Chu Đình Yến, lo liệu việc nhà cho hắn, thỉnh thoảng cũng giúp hắn c,h,ô,n n,g,ư,ờ,i vào lúc đêm khuya. Sau này Chu Đình Yến trở thành đại tướng quân lừng danh thiên hạ. Đầy tớ trong viện ra vào không ngớt, không cần ta làm việc cho hắn nữa.
Thánh thượng muốn ban hôn cho hắn, hứa cho hắn một mối lương duyên môn đăng hộ đối. Ta cũng có một tiệm chè có thể nuôi sống bản thân. Ông chủ tiệm thuốc đối diện đã để ý ta từ lâu, mong muốn ta gả cho hắn. Ta nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định dọn ra khỏi nhà Chu Đình Yến.
"Yến ca nhi đừng nghĩ nhiều, ta biết cho dù đến hết đời cũng không báo đáp hết được ơn cứu mạng. Tuy hôm nay ta dọn đi nhưng chỉ cần ngươi có việc cần ta làm, ta nhất định liều c,h,ế,t không từ."
Sợ hắn nghi ngờ ta có ý đồ khác, những lời trung thành thốt ra càng thêm kiên quyết. Nhưng không ngờ sau khi nghe xong, sắc mặt của Yến ca nhi càng ngày càng lạnh.
Ta nghĩ đến hắn làm việc cho Thánh thượng, chuyên giết những kẻ hai mặt, miệng nam mô bụng bồ dao găm, vong ân phụ nghĩa mà chưa từng nương tay. Mà ta lại biết quá nhiều bí mật của hắn.
Nếu như hắn… Ta càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, vừa run rẩy vừa trào nước mắt, đề xuất kế sách mà tự ta cho là vẹn toàn:
"Nếu ngươi không yên tâm, có thể móc lưỡi ta xuống cũng được... nhưng xin đừng g,i,ế,t ta, ta..."
Ta còn chưa dứt lời, Yến ca nhi đã thở dài một tiếng, đột nhiên xông tới cắn vào môi ta.
"Là chính nàng bảo ta móc lưỡi nàng, nàng cũng đừng có trốn."